Trang chủ > Lời bài hát gia ly - hoa noi dau mien trung dat viet - ca sỹ gia ly - nhạc sỹ gia ly

Ca sỹ Gia Ly

HÒA NỖI ĐAU MIỀN TRUNG ĐẤT VIỆT (TRONG MÙA BÃO VỀ)

NỖI ĐAU THIẾU PHỤ

Một ngày như mọi ngày đoàn thuyền bắt đầu ra khơi , bầu trời trong xanh hiền hòa , biển lặng cuối trời chim bay , mẹ già mắt lệ rưng rưng , tiễn con đi về phía biển , vợ hiền ánh lệ chia ly , con thơ cười khẽ gọi Cha .
Một ngày không như mọi ngày , đỏ rực cuối trời chân mây , trẻ gọi trao nhau nụ cười , hẹn ngày trở về nên đôi , người ở tiễn người ra đi , chia ly trong bao nghẹn ngào , dù biết sẽ về bên nhau , mong sao người sẽ về mau ...
Nhưng cuộc đời có nào biết được ý trời , trao chi lời thề để giờ này , người ở người đi , sao gieo sầu đau người yêu người xa cách , vợ xa chồng con dại phải mồ côi .
Mưa biển chiều buồn thảm đến thê lương , tiếng gọi người át lên trên tiếng sóng , thân gầy gò mòn mỏi ngóng về nơi xa , mong tìm lại chút hình hài ....đã khuất .
Nhưng cuộc đời không còn thương một kiếp người , không cho người về , cũng chẳng trả lại chút tàn thân . " Anh ,anh ở đâu sao không về bên em , để con khờ đêm tỉnh giấc gọi Cha ."

NẤM MỒ KHÔNG CÓ THI HÀI

Người hẹn về không thấy người về , để mẹ già ra ngõ ngồi trông , vợ hiền ngồi ôm đứa con khờ , tựa hình hài buông liễu gầy trơ .
Bờ biển vàng nát dấu tay người , nấm mồ vàng chẳng có hình anh , hình kỷ niệm ta sánh vai kề , mà giờ này chỉ có mình em . " Anh sao không về đây , bữa cơm chiều vắng bóng , đứa con mình quen tiếng không màn ăn "
Nấm mồ không có thi hài , con ơi có nghe lời mẹ
Nấm mồ không có thi hài , người hẹn về chẳng thấy người đâu
Nấm mồ không có thi hài , Biển kia đã quen lời gọi
Nấm mồ không có thi hài , thì giờ này em khóc vì ai
Nấm mồ không có thi hài , thì giờ này mẹ khóc vì ai
Nấm mồ không có thi hài , thì giờ này....... con khóc chỉ ...vì....Anh

MẢNH ĐẤT VỌNG PHU .

Đã có một ngày Vọng Phu ôm con trên đất này , nhưng sao giờ này vọng phu ôm con đứng đợi ai . Có nỗi đau nào khi Chồng xa con nhớ , và có nỗi đau nào khi tình duyên dở dang .
Sóng gió nào ngờ , rẽ chia đôi nơi hai cuộc đời , đem thân dập vùi , gởi nơi lạnh lẽo chốn biển khơi , để bao bão giông nơi bình yên nổi dậy và dấy lên đất này bao tượng đá vọng phu .
Xưa Vọng Phu đứng chờ chồng hóa tượng , nay đợi người muối mặn hóa cằn khô .
Ôm con đợi ai đã bao ngày khô lệ , người có về sao chẳng thấy người ơi ?
Xưa kia người đi có bao giờ không về , mà để giờ trông đợi hóa Vọng Phu .
Sẽ còn vang mãi ngàn đời đất Việt , mảnh đất này bao tượng đá Vọng Phu ......mảnh đất này bao tượng đá Vọng Phu