Rồi đêm tối mình em bước đi qua từng con phố nhỏ
Ở đâu đó vẫn còn hiện lên bóng dáng anh nhạt nhòa
Hoa và lá đã rụng khi nào mới lúc ấy vẫn còn màu xanh
Và nước mắt em lại chảy xuống vì biết giờ em đã không còn anh
Ngày xưa đó (ngày xưa đó) em ước thật nhiều cho chúng ta
Ước tiếng cười nói, ước mái nhà nhỏ, ước niềm hạnh phúc, ước tiếng ca
Ước cánh đồng vàng, ước bầu trời nắng, ước gió nhẹ nhàng ru thiết tha
Còn giờ đây em chỉ cầu xin một điều ước rằng nỗi buồn sẽ chóng qua
Anh vô tình làm gió khẽ đưa đi những giấc mơ thật êm dịu
Anh vô tình làm mưa xóa tan đi những điều ước của tình yêu
Anh vô tình làm trái tim em trở nên lạnh giá hơn rất nhiều
Và anh vô tình nói tiếng chia tay vào một buổi chiều thật điều hiu
Quay lưng đi, xin đừng chúc em câu hạnh phúc
Cho đến khi anh còn quay lại thì em mới có được hạnh phúc
Không phải là anh thì chẳng là ai có thể lay nỗi được lòng em
Chỉ có đau khổ và những nỗi buồn trở thành người bạn em từng đêm
Tay em đang cố với lấy anh để ôm anh lại một lần cuối
Để anh biết tình yêu của em chỉ dành cho một người là anh
Xin anh hãy đi thật chậm để em còn kịp bước theo nữa
Nhưng nếu người muốn bước theo ai khác thì em sẽ không thể xen giữa
Đã đến lúc, đến lúc em đành dừng bước chân
Đến lúc phải nói lời tạm biệt để cho người khác vào thế thân
Không phải là em thì chẳng là ai có thể yêu anh đến như vậy
Em không khóc nữa mà chỉ cuối xuống để anh quay đầu không tiếc thay... ..