Đi dưới trời khuya sao đêm lấp lánh,
tiếng hát ai vang động cây rừng?
phải chăng em cô gái mở đường?
không thấy mặt người, chỉ nghe tiếng hát.
Ơi những cô con gái, đang ngày đêm mở đường,
hỏi, em bao nhiêu tuổi, mà sức em phi thường?
Em đi lên rừng, cây xanh mở lối,
em đi lên núi, núi ngã cúi đầu.
em đi bắc những nhịp cầu,
nối những con đường tổ quốc yêu thương,
cho xe thẳng tới chiến trường.
Cô gái miền quê ra đi cứu nước,
mái tóc xanh xanh tuổi trăng tròn,
bàn tay em phá đá mở đường,
gian khó phải lùi nhường em tiến bước.
Em có nghe tiếng súng, nơi tiền phương giục lòng,
Miền Nam tha thiết gọi, cả nước ta lên đường.
Tiếng nói Bác Hồ trong tim ngời sáng,
như sao mai lấp lánh rọi núi rừng,
soi cho em đắp chặng đường,
trên đất quê nhà tổ quốc yêu thương.
Ôi, con đường mới anh hùng.
…
Đêm đã về khuya, sương rơi ướt áo,
tiếng hát em vẫn vọng núi rừng,
mặc bom rơi pháo sáng mịt mùng,
em vẫn mở đường để xe đi tới.
Yêu biết bao cô gái, vui ngày đêm mở đường,
rừng trăm hoa thắm nở, chẳng có hoa nào bằng.
Em đi san rừng, em đi bạt núi,
em như con suối, nước chảy không ngừng.
Em đang bước tiếp chặng đường,
theo những anh hùng tổ quốc yêu thương,
góp công cùng chiến thắng thù,
góp công cùng tiền phương chiến…thắng thù…