~Mang theo ánh nắng,mang theo tiếng cười
bắt đầu từ đó ra đi tìm ước mơ
Rong chơi biết có nơi đâu vô cùng
khi dừng chân mới hay ta xa lạ
Ngêu ngao câu hát ánh trăng theo về
Nơi nào mái ấm những bân bè thân
Ôi!Mênh mông quá biết đâu quê nhà
Câu chuyện xưa ấy tưởng chừng ta quên.
~Buồn thương chiếc áo năm nào rách đôi bờ vai
Chị Hai cứ ngóng trông hoài bóng con đò xưa
Biết người xưa kia giờ sang sông
Biết người ra đi mà vẫn mong
Nhung nhớ đêm dài tóc chị giờ như đã phai
Dòng sông bến nước con đò đá phai còn nhau
Lều tranh vách lá dây trầu quấn quanh hàng cau
Trăng vàng trăm năm tình ngàn năm
Ai ngờ một đêm chợt nước lớn
Lôi cuốn con đò vô tình lờ theo nước trôi
Ngoài kia gió lớn biết chiều nay nước trôi về đâu
Đò ai không bến câu hò buồn biết trôi về đâu
Nhung nhớ cũng đành ru lại câu hò thủy chung
Nhung nhớ cũng đành như một con đò lẻ loi
Nhìn sông bến sông u buồn tình anh xưa cuốn theo dòng trôi...
~ Trên bến sông em về, nghe tiếng chim kêu chiều
Hoàng hôn buồn mênh mông còn ai mà ngóng trông
Chim sáo bay qua sông thôi cách xa cách xa ngàn năm
Tình riêng tiếng trong sương chiều dòng sông xưa chở thêm niềm đau
Nhìn sông bến sông u buồn tình anh xưa cuốn theo dòng trôi...
Thương nhớ thương trong đời
Tình bơ vơ
Như cánh lục bình trôi