Anh vẫn đi về qua ngõ nhà em
Chân bước ngập ngừng đầy vơi nỗi niềm
Thương thầm ai đó người ơi
Tóc thề buông xõa vai mềm, em vồn dòng gia gáo ngoan hiền.
Anh vẫn đi về qua ngõ tình yêu
Chưa dám trao lời vì anh quá nghèo
Thư tình tha thiết bao nhiêu,
Muốn gửi em gái một điều, em chối bỏ thêm khổ đau nhiều.
2.
Bao đêm rồi tôi lang thang phố vắng
Đi ngang nhà cô bé học cùng trường
Dáng em gầy mong manh như lá cỏ
Mái tóc huyền óng ả thật dễ thương.
Tôi thẫn thờ ngu ngơ bên hiên vắng
Cứ đứng chờ như nắng hạn chờ mưa
Và đêm về ngơ ngẩn thức làm thơ
Trang giấy trắng hay tình tôi mộng mơ.
Tình yêu không là ước mơ
Tình yêu khóc buồn như mưa
Mình yêu đến như mù loà
Đến như dại khờ, cuối cùng bơ vơ.
Thôi nói bao nhiêu thì cũng lạnh lùng
Cũng sẽ ôm đời cay đắng mênh mông
Ôi kiếp sau xin làm phận cây thông
Đứng nghe gió than trên đồng
Khóc vay mối tình cho không.
4.
Làm sao tôi biết yêu đương là khúc đoạn trường
Làm sao tôi biết yêu đương là tiếng thê lương.
Từ khi tôi thấy yêu người đó
Tình yêu thơm ngát như lời hứa
Cuộc tình ngây thơ chúng tôi xây mông xây mơ
Người cho tôi biết yêu nhau là sẽ nặng sầu
Người cho tôi biết yêu nhau là sẽ thương đau
Dù tôi không muốn tin là thế
Tình yêu như lá theo muà chết
Cuộc tình năm xưa sẽ tan theo một cơn mê.
Yêu thương lắm cho nhiều
Rồi cay đắng những chiều
Đường trần không bóng anh
Hàng cây buồn thương nhớ
Nhớ ngày xưa chung đôi.
Giờ đây thôi hết rồi
Còn chi mà vấn vương
Người ơi tôi vẫn thương yêu người suốt đời.
Cô bé ơi áo dài bay trong gió
Chiều tan trường tôi lặng lẽ theo sau
Lời ban đầu ngại ngần không dám nói
Để đêm về thao thức suốt canh thâu.
Cô bé ơi sao mà thương mà nhớ
Biết bao giờ cô hiểu thấu tình tôi
Từng đêm buồn một mình tôi xuống phố
Đứng lặng thầm như một mảnh trăng mơ.
Người tình ơi, yêu đương là chốn mênh mông
Yêu đương là chết trong lòng, yêu đương là cuối sầu thương
Người tình ơi yêu đương là tiếng than van
Yêu đương là nát cung đàn, yêu đương là giấc mơ tàn.
5.
Hẹn chiều nay mà sao không thấy anh
Gió hiu hiu lòng bỗng nghe lạnh thêm
Trời mù sương hay mù khói thuốc ai
Anh không lại em nhủ lòng sao đây.
Anh cứ hẹn chiều nay rồi lại không thấy anh
Áo ai xanh hờ hững đi vào đêm
Đợi một giây nghe bằng thế kỷ sầu
Em mới yêu lần đầu mà anh đã yêu lần sau.
Chắc tại trời hôm nay không còn nắng
Để thêm hồng đôi má thắm giai nhân
Chắc tại mưa nơi vùng xa tít đó
Sợ mưa lạc đường làm ướt áo em anh
Hay tại ngày hôm kia em gần khóc
Anh vụng về quên lau mắt thu mưa
Thôi anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé
Để em buồn như cô nàng làm thơ.
Anh có hay trời buồn trời chuyển mưa đó không
Biết yêu anh là biết nghe chờ mong
Chuyện tình yêu muôn đời kiếp đến nay
Chàng cứ quên hẹn hoài, và nàng cứ mong chờ ai.