Giận hờn mà chi,
Nỗi đau ngập lòng.
Mây giăng phủ kín
Không thấy lối về.
Đường hãy còn dài,
Chẳng biết đi đâu.
Như lục bình trôi
Không một bến bờ.
Khổ đau theo mãi,
Ngàn kiếp không nguôi!
Mau mau tỉnh giác,
Quay về nương tựa.
An trú niềm vui,
Giữa mình và người,
Ấm áp tình thương.
Hạnh phúc tràn đầy.
Khổ đau vắng bóng,
Ngàn kiếp thong dong
Niềm vui vô tận
Giải thoát muôn đời.
THÍCH TÂM HẢI