Ver1:
Buổi sáng hôm đó như bao ngày bình thường..
Anh vẫn cưỡi con chiến mã đến trường..
Nhưng có một điều gì đó không bình thường..
Mắt em thâm quầng vì sao thế?..
Em khờ khạc.. thân xác em sơ xác bởi tại sao thế?..
Anh cứ nghĩ rằng học khuya nên mới thế..
Nhưng không!.. không!.. không!.. đó không phải sự thật..
Em đã ân ái cùng ai vs bao lời đường mật..
Em đã che giấu sự thật.. tình yêu giờ đã mất..
Bài rap anh tặng em "Điều thật nhất" anh sẽ mang đi cất..
Bye..bye.. Say: Goodbye!!!...
Em ơi đừng Cry.. Cry.. tim anh đau..
Nước mắt của anh chảy ngược vào tim không cần lau..
Đã hết yêu rồi baby.. níu kéo đâu được chi..
Vậy chúng mình chia li.. sẽ không còn những tháng ngày sầu bi..
Một dấu chấm hết.. thế là hết.. và giờ chỉ còn lại một câu kết..
Anh sẽ Ra đi!!!...
Hook:
Ph � nói để cho em hiểu.. một con (*) thích làm phiền..
Mà cứ nói đến buồn tiểu.. một con (Phò) đi làm tiền..
Số người mà em qua đêm.. tính ra đủ cả 3 miền..
Không việc gì phải ngại.. cứ tự tin mà thể hiện..
Em cũng đã được cấp Bằng "TRƠ" thì cần gì đến thể diện..
Và trong bộ não bé nhỏ của em thì.. chuyện ấy luôn hiện diện..
Cũng phải công nhận là em.. rất xứng đáng với cái danh hiệu: "Kon Đê Tiện"..
Nhưng nến như em gặp anh thì chắc chắn em cũng phải mất điện..
Ver2:
Yêu anh.. anh đã cho em tất cả..
Yêu em.. là tình yêu không giả..
Nhưng sao?.. vì sao?.. tại sao?.. bởi sao em (Vl)..
Khi anh yêu em thì em lại hững hờ..
Bây giờ nói thẳng em như (C)..
Gặp em anh chỉ muốn (*) vào mồm rồi nói: (LMM)..
Yêu em cũng đâu có lâu.. đó đâu.. đã đủ làm anh phải sầu..
Anh vẫn mơ có một cuộc sống muôn màu..
Nhưng giờ cái giấc mơ ấy đã *c ngầu..
Những lời em nói.. em giải thích anh đã thuộc lầu..
Giả dối.. em dối trá.. anh hối quá..
Anh hối hận.. khi đã yêu em nhiều quá..
Anh vẫn từng gọi em vs cái tên thân mật: (******)
Nhưng bây giờ chúng mình sẽ phải chia xa.. anh đi xa..
Lí do thì chắc em đã biết rằng.. anh bị đá..
Anh cũng chỉ như chiếc lá.. lìa cành..
Nào biết nó sẽ trôi về đâu.. để quên đi được cái mối tình đầu..
Ver3:
MotHer *!!!.. cô nói đúng..
Tôi và cô không thể sống chung..
Hôm qua tôi dành cho cô thật nhiều, thật nhiều tình cảm đó..
Nhưng sao hôm nay cô lại chỉ coi nó như một cơn gió..
Để nói tôi còn yêu cô thì thực sự là khó baby..
Vậy thì chúng mình chia tay đi.. tôi sẽ là người ra đi..
Cô cứ khó cứ khóc để cho lệ rơi trên mi..
Để cho người đời thấy rằng: Cô là kẻ yêu tình si..
Và tôi sẽ mang tiếng là kẻ phản bội..
Đó là điều cuối cùng tôi có thể làm cho cô mà thôi..
Yêu cô được một năm nhưng chưa 1 lần được chạm vào bờ môi..
Tôi biết rằng.. cô đã có nụ hôn đầu và đó không phải là tôi..
Tôi muốn thả mình thả mình vào dòng nước trôi..
Mặc kể để nó đưa mình đến một nơi xa xôi..
Tôi đã cố gắng.. yêu cô rất nhiều..
Nhưng bởi hành động cô đã cho tôi thấy một điều..
Tôi và cô không thể có tình yêu..