Mắt Trái Cười Vui, Mắt Phải Rơi Lệ
Hơi lạnh mùa đông khiến em dường như nghẹt thở
Bầu trời kia cũng đã thiếu đi những ngày nắng ấm
Cơn mưa xối xả bất chợt kéo đến
Dường như số mệnh đã an bài tất cả
Đám mây trắng lửng lờ trôi qua khắp mọi nơi
Thảo nguyên này còn lưu lại vô vàn những dấu chân
Dấu chân dịu dàng ấy sao còn quá rõ nét
Em đã từng muốn xóa sạch mọi kí ức
Tuyết rơi ngày hôm ấy như xóa nhòa đi cảm giác quạnh vắng
Hơi lạnh của đêm như đâm thẳng vào con tim khoắc khoải vì nhớ thương
Em nhắm chặt đôi mắt để cảm nhận hơi thở của anh
Chôn chặt ngày hôm qua trong tận sâu đáy tim mình
Mắt trái cười vui, mắt phải rơi lệ
Anh cần phải có dũng khí để đối mặt với tất cả
Đời này, kiếp này có anh sát cánh, được tựa vào lòng anh
Kiếp sau nguyện xin làm bảo vật vô giá của anh
Mắt trái cười vui, mắt phải rơi lệ
Em không muốn chịu thêm đau đớn vì anh nữa
Nguyện trọn đời, trọn kiếp yêu anh không hối hận
Giờ đây đã không thể xoay chuyển nữa rồi.