Chuyện tình mình giờ như chiếc lá úa vàng phai mới hôm qua còn vui mà nay đã đắng cay lệ nhòa. Trong cơn mơ thấy em trở về ngồi trò chuyện với anh. Về lại căn nhà xưa vắng đôi tình nhân. Chợt giật mình chỉ là những ký ức ngày xưa. Ánh ban mai còn đâu trong giấc mơ hoang đường thấy tiếc nhớ mỗi khi đêm về. Ngồi một mình lặng câm ngày xưa em thường đắp chăn chúc ngủ ngon. Cố nén đau thương lòng để em bước đi cho vừa lòng em. Đã đã không đi chung đường lạnh lùng như thế chỉ làm thêm đau. Hãy xóa đi ưu phiền bình minh sẽ lên xua tan màn đêm. Cố bước qua nỗi đau này để ngày mai nở nụ cười trong tim.